Tuesday, June 15, 2010

Pieces of mine

The song that I have been repeating for years
The 1st song I played by organ
It was the 1st song I played in guitar too

Together with other songs related to my primary and secondary period
I guess that was the most beautiful period of time that I had with my family
The song is very much nicer than the way I always play
And it reminds me...what was mine
It always mine...
The best that I can still remember

Memories that I hopelessly desire to have it again...

Wednesday, May 12, 2010

Bạn và bè

Dạo gần đây, tự nhiên cảm giác về 2 cụm từ này lại rõ lên 1 cách trầm trọng, có thể nói là chán nản quá
Có những người làm pạn vui, cười nói được rất nhiều điều, pạn cảm thấy ng pạn đó thật tuyệt vời trong mắt pạn, nhưng pạn trở về nhà, ko nghe giọng nói của ng đó, pạn cảm thấy trống rỗng vì nụ cười trên khuôn mặt pạn lúc ấy không phải từ tim mà từ những câu chuyện hay cách hài hước của người pạn kia

Có những người làm pạn thấy ấm áp, và ấm áp này không cần hẳn phải cười nói rất nhiều, là sự ấm áp pạn có được khi pạn pít rằng có ít nhất 1 ng hiểu và cảm nhận được pạn

Có những người pạn cảm thấy rất gần nhưng cũng rất xa, gần là những lúc pạn cảm thấy thật thỏai mái khi chia sẻ tâm sự, nhưng xa hơn rất nhiều khi pạn muốn làm 1 điều gì đó, muốn nói gì đó nhưng luôn có 1 điều gì đó níu giữ pạn lại, ko hẳn vì pạn ko muốn nói, chỉ đơn thuần pạn cảm thấy rằng pạn ko thể nói đc

Có những người pạn lầm tưởng là pạn của pạn, nhưng trg 1 phút giây nào đó, pạn chợt nhận ra điều đó không hẳn đã từng tồn tại

Có những người pạn ko thường tiếp xúc, pạn ko thường chia sẻ nhưng họ lại khiến pạn ngạc nhiên khi pạn nhận ra họ hiểu pạn và pít về pạn nhiều như thế nào

Có những người pạn gặp mặt hằng ngày, nhưng tâm hồn pạn không pị khuấy động vì đơn giản tâm hồn họ cũng chỉ đi ngang qua pạn mà thôi

Tôi có ít nhất 1 người trong số những người này, và tôi có ít nhất 1 người pạn

Chỉ là tự nhiên nhận ra... nó không như mình nghĩ. Thất vọng 1 phút.

Saturday, April 17, 2010

@_@

Bởi có những con đường không thể giao nhau

Bởi có những con đường không thể giao nhau
Nên dẫu chúng ta có cố gắng miệt mài vẫn không bao giờ đi cùng một hướng
Nhấp cạn ly nâu bỗng thấy đắng lòng cho những câu từ vay mượn
Rồi cả một đời vẫn lạc bước về đâu…

Bởi có những con đường thấm ướt suốt mấy trận mưa ngâu
Nên trái tim cứ nhỏ nước qua bao lần lang thang trên phố
Đâu là con đường lá đổ?
Đâu là lỡ làng một giấc mơ qua?

Bởi có những con đường mãi hun hút về xa…
Để trái tim cứ lăn dài qua bao ngày nhung nhớ
Em tiếc làm chi một vầng trăng đã lấm lem và có quá nhiều mảnh vỡ
Có phải chuyện trăm năm đâu mà ước hẹn đến bạc đầu…

Bởi có những con đường càng bước lại càng đau
Ký ức mông mênh bị giẫm nát qua những lần về ngang qua phố
Nhấp lại một ly nâu bỗng nghe trong lòng có muôn trùng sóng vỗ
Cứ tựa lời thì thầm viết tiếp chuyện mùa sau…

Bởi có những con đường không thể giao nhau…

Phan Lê Trung Tín.
Source: Chuột Rain

Monday, March 15, 2010

B-Day

I've been waiting for this chance to do a present on my own again
A piece of mistakes
Which make it become the hardest puzzle ever to play

Spent more than 1 hour
Finally it was done with sleepiness, confusion and happiness
Do wish the feeling when you first saw it and when it was done stay with you always...

Hehe this picture my feet look so geli
Yet we look similar with the smiley ktm there kakaka

Love,
Em.

Saturday, February 27, 2010

The Hand

The hand
That pinch me
Hit me
Always be ready to squeeze my pimples with devilish face

The hand
That pinch my nose when another hand is holding a book to read for me
Rub my head but never fix after that and laugh because of the look of me
Wipe on my shirts when it's wet or something is sticking on it
And put pepper or soya sauce into my drinks

The hand
That cheats whenever playing some game
That can't draw well neither be able to cut straight

The hand
That plucks my legs' hair
Tickle my feet
Untie my shoelaces
As well as throwing my slippers away

But then that hand
Leads me to where I should buy another slippers
And if I've ever almost fell down
It is there to hold me tight

The hand
That covers my eyes
From violent scene, or something I'm scared of
And it silently take my tears away
While another one is hugging me from shivering

The hand
That capture my moments
Patiently fix the kite
Check if I'm inside
And finally is always silently covering blanket

The hand
That drives me to happiness
Stops me from danger
And wrap around me just to say goodbye

The hand
That hold my shoulders when I'm riding
Pat on me to signal me to go
Hold the helmet when it's going to fly away
Or hold a cup for me whenever I need to drink
And zip up my jacket if I ever say that I'm cold

The hand
Not hard, not dry, nor strong enough
But soft, fragile, and easy to 'run away'
Yet is the tightest and the warmest hand that I'm proud to have...

For the day I show you my world...